Từng phút từng phút một trôi qua và Nott đã bắt đầu sốt ruột : - Tôi có thể giúp bà - Sid đề nghị - Nhưng bà có biết một cây bốn lá thì cần bao nhiêu nước không ạ? Ngươi, Bà chúa hồ, ngươi phân bố nước khắp khu rừng Mê Hoặc, ngươi, người tưới nước cho tất cả các ngóc ngách của khu rừng này, hãy nói cho ta biết: Cây bốn lá sẽ mọc ở đâu trong mấy ngày tới?
Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm. Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không còn bay hơi thì hồ sẽ bị đầy ứ, và nếu hồ quá nhiều nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối và sinh vật trong rừng sẽ bị chết. Trong khi đó vào buổi sáng thứ ba, Sid - hiệp sĩ áo trắng - cũng có cùng suy nghĩ như Nott.
Từng phút từng phút một trôi qua và Nott đã bắt đầu sốt ruột : Họ tìm kiếm những người giúp họ tái khẳng định những suy nghĩ yếm thế của mình. Điều này khiến anh cảm thấy sợ hãi, nỗi sợ hãi này còn tồi tệ hơn cả lần anh vừa nói chuyện xong với thần Gnome.
Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi. - Ta tin rằng có một cây bốn lá sẽ mang lại may mắn vô tận cho những ai sở hữu nó như những gì ông ta nói. Rất nhiều lần tôi đã tưởng tượng tới ngày tôi tìm thấy cậu.
Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi. Sid vô cùng vui mừng. Dường như cách dễ dàng nhất bây giờ là theo chân Nott rời khỏi khu rừng để khỏi phải đối diện với một tình huống khó xử.
Nếu trong vòng năm ngày nữa mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này thì chắc hẳn là ông đã nhìn thấy rễ của nó rồi. Vì thế Sid cố làm cho ông ta nguôi giận: Anh lúc nào cũng muốn mọi chuyện dễ dàng thuận lợi.
Đơn giản chỉ có thế mà thôi, có đúng vậy không? Tôi đã làm việc say mê với tất cả tâm huyết để có được ngày hôm nay và tôi tự hào với những gì mình đã đạt được. Nó quả thật là một mảnh đất màu mỡ, đất còn rất mới và chỉ cần nhìn sơ qua thôi cũng biết ngay là rất giàu phân bón.
Đột nhiên, từ đâu đến một ông già dáng vẻ mệt mỏi ngồi xuống bên cạnh Max. Đó là cách duy nhất chứng tỏ rằng Morgana đã dối ngươi. Ông vẫn tìn rằng mình còn có thể tạo nên may mắn cho chính mình.
Cũng như lần trước với Nott, chẳng có tiếng trả lời nào vang lên cả. Mụ phù thủy Morgana phát ra một tiếng cười khoái trá và hiểm độc rồi thu người cùng con cú vượt đêm tối bay về phương bắc, nơi mụ biết Sid đang nằm nghỉ. Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm.
Sid đang chìm sâu trong giấc ngủ yên bình với giấc mơ hy vọng về một điều kỳ lạ sẽ đến vào ngày mai. Càng về gần mảnh đất, chàng càng ấn kiếm sâu hơn để tạo độ dốc. Thế nhưng chẳng ai có thể đưa ra cho chàng một câu trả lời thỏa đáng.