Nhưng điều quan trọng cốt yếu khi xác định mục tiêu là tìm ra một mục tiêu to lớn đủ để lôi cuốn bạn, một cái gì đó có khả năng làm bạn giải phóng năng lượng của mình. Nhưng rồi nàng cũng bỏ anh và thế là anh đứng trên bờ vực thẳm. Rốt cuộc bạn cũng không thể nào tránh cảm xúc.
Ta hãy suy nghĩ thế này: nhờ kinh nghiệm, tất cả chúng ta học được một số lề lối suy nghĩ và cư xử để tránh đau khổ và có niềm vui. Nhận ra sự không hài lòng là người bạn của bạn và động não để tìm ra cách đạt kết quả. Bạn hãy nhớ rằng thời điểm tốt nhất để xử lý một cảm xúc là ngay khi bạn bắt đầu cảm thấy nó.
Câu trả lời của tôi thật đơn giản: tôi đã học được cách trang bị cho mình một nguyên tắc mà bây giờ tôi gọi là tập trung năng lượng. Sự hiểu biết mới này chỉ được chấp nhận sau khi người ta loại bỏ ẩn dụ về hệ mặt trời. Bạn hãy đặt câu hỏi, "có gì còn chưa hoàn hảo?" Hỏi như thế là bạn đã giả thiết sự việc sẽ đạt tới chỗ hoàn hảo.
Bạn hãy nhớ, cái xác định số phận của bạn không phải là hoàn cảnh, mà là những quyết định của bạn. Thất vọng có thể là một cảm xúc rất tai hại nếu ta không giải quyết nó thật nhanh. Nhưng tôi làm công việc đánh giá thế nào? Tôi nhận ra rằng đánh giá không phải công việc gì khác hơn là nêu lên những câu hỏi.
Nó giống như chúng ta có một hệ thống tư pháp được thiết lập trong bộ não của chúng ta. Còn tôi mơ mộng những sự vật không bao giờ có và hỏi, Tại sao không? " Điều khiển tập trung giống như một tia lade có khả năng chọc thủng bất cứ vật cản nào ngăn chặn bạn.
Chúng ta có những kinh nghiệm mới và những kinh nghiệm này khiến chúng ta đặt câu hỏi, cắt đứt những khuôn mẫu niềm tin cũ và bắt đầu làm chúng lung lay. Chúng ta rút ra được kết luận nào về điều này? Điều đáng mừng là một khi chúng ta nhận ra được cội rễ của mọi vấn đề là ở thái độ của con người và ở những quyết định của con người, thì chúng ta biết rằng chính chúng ta là người có thể thay đổi hiện trạng đó. Tất nhiên bạn muốn mình thuộc loại người này.
Chúng ta còn nhớ chuyện của Rosa Parks, một phụ nữ kiêu hãnh. Ở giai đoạn này, chưa cần để ý tới việc bạn phải thực hiện bằng cách nào. Nhưng bạn thử nghĩ coi, cho mười xu khi bạn có 1 đôla thì khó hơn, hay cho 100 ngàn đôla khi bạn có 1 triệu thì khó hơn? Câu trả lời đã rõ ràng, phải không bạn? Tôi không ngụ ý bạn phải dành 10 % để cho người khác, nhưng bạn cần có quyết tâm luôn luôn dành ra một phần tỷ lệ số tiền bạn kiếm được và cho đi một phần bạn kiếm được, nó sẽ tạo ra cho đầu óc của bạn ý tưởng là bạn luôn luôn có đủ rồi.
Ý tưởng là nếu chúng ta sử dụng sản phẩm, chúng ta sẽ đạt được ước mơ của mình. Nếu có khi nào bạn cảm thấy căng thẳng - ai mà lại không? - lý do rất có thể là chỉ vì bạn cảm thấy không có đủ thời giờ để làm những điều bạn muốn ở mức chất lượng bạn đòi hỏi nơi mình. Tôi đang sống thực hay trong mơ? Vẫn là cùng một anh chàng mà mới cách đây 8 năm luôn luôn phải vật lộn với cuộc đời, thất vọng, cô đơn và không thể điều hành được cuộc đời mình? Thân hình thì béo phì, túi thì không một đồng xu, tôi mang tâm trạng không biết có thể sống còn hay không.
Nếu bạn có nhiều tài hơn, nhiều năng khiếu hơn, nhiều thông minh hơn, nhiều kiến thức hơn, khả năng làm những cái mà ít người biết làm, bạn có thề kiếm được nhiều tiền hơn là bạn nghĩ. Đừng bao giờ hiểu ngầm là họ đã biết. Thường khi gặp hoàn cảnh này, chúng ta trở nên hoàn toàn tê liệt-không biết mình phải làm gì.
Tôi thương nhớ từng người và mong muốn họ trở lại trong tôi như trước kia. Khi tôi nhìn xuống cử tọa với 5,000 khuôn mặt tươi cười dễ thương, lúc ấy tôi ý thức được tôi đang sống giấc mơ của mình! Thật là một một cảm giác kỳ diệu khi biết rằng ẩn sau những đám mây nghi ngờ, tôi lại có được những thông tin, những chiến lược, triết lý, kỹ năng có thể giúp biết bao người đang hiện diện ở đây có thể tự tạo khả năng cho mình để biến đổi cuộc đời mình. Thế nhưng tôi đã tỉnh ngộ.