Bạn sẽ phải dẻo dai, phải xoạc ra, phải dài chân ra mãi. Có người đi thẳng tắp, sải bước đều với khuôn mặt vô cảm. Nhà văn hôn lên má nàng như muốn vệt hồng ấy loang khắp thịt da nàng.
Nhưng nó có giá trị khi ở giữa khoảng hư vô đến hư vô, nó đã ma sát với đời sống của các hạt bụi khác. Cặp giò kia phàm tục quá. Đấy là tại ở trong môi trường luẩn quẩn.
lương tâm, vô thức, bản năng, lí trí, dục vọng, dồn nén, hưng phấn… Vừa rồi đi đá bóng với thằng em về qua bị tắc mãi ở đó. Để bạn yên và bạn có thể giúp họ rất nhiều mỗi khi bạn có thời gian bên họ.
Tôi ngồi như tượng đá. Tôi tìm thấy nàng khi lần đầu tiên vào lớp, ngồi vào chỗ cô giáo chỉ. Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu.
Khi hắn thấy hắn không thể vượt qua hoặc không có ham muốn vượt qua. Cháu nó đang bị đau cơ. Chắc tớ và thằng em nghĩ nửa đùa nửa thật, chơi thôi.
Có thể nói hắn là kẻ không bao giờ có khả năng thấu suốt nhưng cần một lí do thuyết phục hơn. Tí nữa phải uống tam thất với chị đấy nhé. Bạn không thấy lạ lắm vì bạn đoán chắc chúng được đỡ bởi tán của những cây khác.
Mở đầu là tên của bạn, sau đó là …is a. Nhưng tôi lại thấy thế hệ tôi và trẻ hơn tôi đang đầy mầm mống phản động thực sự. Coi như không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng mà dù biết bác nói chỉ để mà nói, chả có ác ý gì (khi hiểu được thế sẽ nhẹ đi) thì những lời không uốn lưỡi cũng vẫn không tránh khỏi làm đau. Bởi họ đã thấy, chưa hết nhưng đã đủ thứ đồi bại của đời sống. Nhưng… phải sau khi tôi dẹp hết, giết hết kẻ ác đã, để qui về một mối.
Trong lúc thần kinh chập choạng, làm đến thế này cũng chưa biết làm thế nào hơn được, tội gì không cho mình chút nhàn tản lấy lại sức. Chả phải bổn phận gì. Nhưng bạn lại không đủ thời gian lưu tâm đến những công việc bình thường.
Những thứ chưa đến ấy đem lại biết bao nhiêu khoái cảm. Cả ham muốn làm cho độc giả trở nên thông minh hơn để hiểu nhau và cùng người viết thúc đẩy nhu cầu sáng tạo trong nhau. Vừa hại thần kinh vốn mệt mỏi vừa ngộ nhỡ lúc tập trung quá không cảnh giác được.