Bím Gái

Tranh thủ đụ vợ thằng bạn dâm đãng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Để ngòi bút của anh bớt đớn đau. Thiếp đi với bàn tay nàng run rẩy trên ngực… Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra.

    Thôi về đi kẻo vợ con mong. Bắt đầu thời kỳ tương đối tự do, là cái lúc bay xuống xưởng sản xuất hoặc bay lên phòng thiết kế xem sáng tác hoặc ngồi uống chè. Bác gái bảo: Con có ý kiến gì không? Tôi: Im lặng.

    Từ phòng thị trường, chạy đi photo, dịch một số thư từ tài liệu, ngồi rỗi hơi vì không biết làm gì hoặc làm những việc mình chả hứng thú gì… tôi nhảy xuống xưởng sản xuất, có những kỷ niệm khó quên… rồi tót lên phòng thiết kế. Không phải lúc này, không phải nhiều lúc, nhưng không phải không có lúc bạn muốn nói thẳng vào mặt bất kỳ một thằng bạn, một người quen nào: Mày ích kỷ, ngu và hèn như một con lợn. Mấy con hổ cũng thế.

    Không có kẻ sống sót, chỉ có kẻ nín thở được lâu nhất. Lại được tiếp xúc với nhiều người hơn, đời sống có lúc cũng thêm phần dễ chịu, tự tin. Mà chả cần vì họ nói bạn phải sống hay không.

    Không phải là rứt tung. Nó bộc lộ dồn nén một chút, mọi người chắc đều khó chịu nhưng chịu được. Và với nhiều người, học không có gì ngoài nghĩa đến trường và ngồi vào bàn.

    Vừa rồi, máy tính trục trặc, hỏng mất tám trang vừa gõ và một đoạn phân tích mới. Vì những cơ hội mới có thể coi là may mắn này, và sắp viết xong nên lòng chắc thoải mái hơn chút ít. Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra.

    Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không. Mặc cảm với việc làm thơ của mình, mặc cảm với danh hiệu thiên tài… Đó là cái trạng thái ban đầu khi bạn lột xác. Nhủ cố nhớ mà viết lại những đoạn thú vị.

    Giữa thế giới tân kỳ này, bạn biết gì? Để dễ dàng có một công việc kiếm kha khá? Vi tính, ngoại ngữ của bạn làng nhàng. Đôi khi nghệ thuật đòi hỏi bạn dành nhiều thời gian cho nó nữa, đòi hút kiệt thân xác bạn. Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người.

    Nháy: Chiều đi đá bóng. Còn tự thân kiểm chứng thì không phải ai cũng nghĩ nhiều và hiểu nhiều về mình. Nhưng trong tiềm thức, trong bản năng thường xuất hiện những cơn đói da.

    Không để ý đến thì nó cũng trở nên vô nghĩa. Tạo nên một thế giới có nền giáo dục như vậy khởi nguồn từ những tiền siêu nhân bị thế giới hỗn tạp còn đầy dã man này tròng thòng lọng vào cổ. Cả đám trông như những chú ở chợ lao động rỗi việc.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap