Tôi nhăn nhó càu nhàu mất ngủ và như vừa mới nói, tôi muốn loạn óc. Đô đốc Byrd sống cô độc ở đó trong năm tháng,. Vậy phải đọc lại cuốn này thường thường.
Ông bảo một nhóm sinh viên làm những chắc nghiệm mà ông biết trước rằng họ không thích chút nào hết. Ông Stanton đã không chịu thi hành lệnh ấy mà còn la rằng Lincoln phải là thằng điên mới ký cái nghị định khùng như vậy được. Phần đông lo lắng "không phải là tại thiếu tiền mà tại không biết cách tri túc".
Vậy để tôi xin kể lời khuyên của hai người theo thuyết vô thần. Bức thư không làm xấu danh Đại tướng mà làm ô danh mụ rất nhiều. Tới hiệp thứ mười, tuy chưa xỉu, nhưng đứng đã không vững.
Khi vợ y thình lình đau, y lo quá, sinh ngay chứng đau răng. Nhưng làm như vậy viên đô đốc Nhật sẽ ngờ vực, sẽ cho lính lại bắt và giam tôi ngay vào "nhà cầu" không cho tôi nói lới nửa lời. Áp dụng những quy tắc trong mỗi cơ hội.
Sở dĩ ông có lối văn vô cùng hấp dẫn ấy - từ trước chúng ta chưa được đọc một tác giả nào bàn về tâm lý mà vui như ông - có lẽ nhờ hoàn cảnh tạo nên. Giáo sư William James, người sáng lập ra khoa tâm lý thực hành, đã mất từ 38 năm rồi, nhưng nếu bây giờ ông còn sống mà được nghe nói tới phương pháp đó thì chắc ông cũng nhiệt liệt hoan nghênh. Dù bạn có khon ngoan đến bực nào cũng không chèo kéo được định mạng để nhờ xoá bỏ hộ nửa giòng.
Phần đông họ để giấy má trên bàn, hàng tuần không ngó tới. Phải rõ ràng, biên đủ tên họ, ngày tháng và kết quả. Bạn đọc kinh của thánh Luc sẽ thấy điều ấy.
Tôi thường khen cô hán hàng có cặp mắt hoặc mớ tóc đẹp. Định thức trên đã giúp ông H. Bạn chẳng làm được gì cả, nhưng về nhà, bạn thấy mệt, đầu như búa bổ.
"Ngày hôm nay là ngày Thượng Đế ban cho ta. Mùa lạnh, tuyết đông dày trên mặt đất, mà hàn thử biểu nhiều khi chỉ 28 độ dưới số không. Cứ mỗi tháng, cô ta lại phải làm luôn trong nhiều ngày một thứ việc chán nhát trần ai là biên số và tên người vào những giấy phép in sẵn.
Chỉ việc mang những thứ đó lại ngân hàng hoặc các sở tiết kiệm, các hãng bảo hiểm. Phương pháp tự xét mình, tiếp tục năm này qua năm khác, đã giúp ích cho tôi nhiều hơn hết thảy mọi việc. Bạn có chịu đổi cái bạn có để lấy một triệu Mỹ kim không?
Song thiệt ra khách khứa nào có ai để ý tới khăn ăn ấy đâu!". Tôi đã chữa được mấy trăm người. Nửa đêm ông thường tỉnh giấc, nhìn bóng trong gương rồi lấy bút, sợn tự vẽ mặt ông.