Nó chỉ giết hết tình cảm của ông đối với bà, nó làm cho ông suốt đời hối hận rằng đã cưới bà và chỉ muốn có mỗi một hành vi là đi khỏi nhà cho khuất mắt. Hồi ông Wilson làm Tổng thống Mỹ quốc, đại tá House đã có rất nhiều ảnh hưởng trong các quyết định của Tổng thống cả trong phạm vi quốc gia lẫn quốc tế. Nhưng ai đã từng đọc sử đều buồn mà nhận thấy rằng lòng tin đó quá đáng.
Trong nhiều trường hợp, một bài như vậy cần lắm. Lời kết luận? Đây, chính lời của ông Charles Schwab nói: "Muốn có kết quả, bạn phải khuyến khích lòng ganh đua, không phải lòng ganh đua ti tiện để kiếm tiền, mà một lòng ganh đua cao thượng hơn, lòng muốn mỗi ngày mỗi tiến, chẳng những thắng người mà thắng cả chính mình nữa". Ông Mahomey bèn cho thợ khởi công.
Gió nói: "Tôi sẽ làm cho anh thấy rằng tôi mạnh hơn anh. Bận một chế phục sạch sẽ, thầy ta có vẻ tự đắc giữ việc chỉ dẫn đó lắm. Trong những lớp học của tôi, đã được nghe vài y sĩ công nhận lời đó.
Nhà kinh doanh đó không bằng lòng cách ông Boynton điều tra. Ông lại gần họ, đưa cho mỗi người một điếu xì gà rồi nói: "Xin anh em vui lòng ra ngoài kia hút". Henry James nói: "Quy tắc thứ nhất phải áp dụng trong sự giao thiệp với mọi người là để cho họ được sung sướng vì theo quan niệm của họ".
Hoặc vì không từ chối được vì sợ mắc cỡ. Đã bốn năm rồi, ông ta kiếm cách bán bánh cho một khách sạn nọ ở Nữu Ước. Sau bữa, nhà kỹ nghệ nói: "Thôi nói về việc ông đi.
nhưng ông nói cách mơ hồ làm sao! Không rõ ràng, không giảng giải chi hết). Tại sao vậy? Tại ta được tự đắc rằng đã thành thật và can đảm tự thú. Chắc cả ngàn đọc giả cũng đồng ý với tôi".
Webb, thanh tra Công ty Điện khí ở Philadelphie, cũng tìm thấy chân lý đó khi ông đi thanh tra tại Pensylvanie. Bạn nên nói như John Wesley khi ông thấy một người say rượu lảo đảo ngoài đường: "Nếu trời không thương, thì ta cũng đã như người này". Chuyện đời cậu dài lắm.
Khi nào gặp Ngài Tổng thống, tôi sẽ chê Ngài chỗ đó". Như tên tướng Al Capone chẳng hạn. "Con muốn được người ta cư xử với con ra sao thì con cư xử với người ta như vậy".
Và, các bạn ơi! Nồng nàn làm sao! Ông hùng hồn diễn thuyết trong nửa giờ đồng hồ về tổ chức đó. "Hồi trước, mỗi lần ông ấy ra tỉnh tôi thường mời ông dùng bữa trưa với tôi. nhưng ông nói cách mơ hồ làm sao! Không rõ ràng, không giảng giải chi hết).
Và sự khéo léo của ông được thưởng như sau này: Tôi đáp: "Chắc chắn vậy". Ông lại khuyên tôi nên ở châu u bảy tuần lễ.