Bím Gái

Vợ vắng nhà, chồng mời người phụ nữ hàng xóm qua chơi

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mà để chửi đổng và thả con lợn trong người mình ra. Vợ bảo: Thế lúc dự báo đúng anh chỉ đọc mà cũng được thơm lây thì sao. Đều muốn mở mang, muốn tìm đến cái chân-thiện-mỹ hiểu theo nghĩa khoáng đạt.

    Còn cái ác thường không trải qua cái thiện, thường ngộ nhận là trải qua nhưng không hề. Rôm rả, anh họ lại đem vài giai thoại về bạn ra kể: Một hôm trời lạnh ơi là lạnh. Cơ bản là không muốn lắm.

    Tình yêu bao giờ cũng mới. Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống. Tạo nên sự tạm ổn kết hợp với khả năng phá vỡ cái tạm ổn để phát triển đến mức cao hơn.

    Ai dẫn đi đâu thì tôi đi… Để kể hết mọi chuyện, dù không nhiều, nhưng với kiểu lan man của tôi thì chắc hết mực mất. Đây là những phút giây mà con người có quyền được sướng.

    Bác gái thường bảo: Biết con vất vả rồi nhưng con xem chị út phải ở trong trường cả tuần, học xanh xao cả người. Có thể cháu học đêm qua. Điều đó làm tôi phần nào yên tâm.

    Đó chỉ là những bức tường lửa sơ sài non nớt. Nhưng chắc những người hiểu biết cũng biết gạn đục khơi trong để tìm thấy một chút mạch nguồn của vấn đề. Người ta chẳng ngược đãi ông nhưng cũng chẳng tôn vinh ông.

    Khi hắn không lựa chọn khinh bỉ đồng loại, hắn cần sự tha thứ của họ. Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ. Hì, tất nhiên nếu quí bà kia định sàm sỡ bạn thì lại là chuyện khác.

    Những lúc vui vẻ bên họ, thoảng tự hỏi thêm câu này: Liệu bạn có làm liên lụy gì đến họ không? Có lẽ không, vì bạn làm việc hoàn toàn độc lập. Vẫn không nhớ ra (khi không dành thời gian để nhớ) cái việc có vẻ muốn nhớ thử xem trí nhớ còn hoạt động khá khẩm không. Và ông vội ngoảnh đi.

    Tỏ ra e thẹn hay đạo mạo càng khó va chạm và dễ bị dắt mũi. Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa. Vả lại mình là sinh viên, cô ta là giáo viên.

    Cháu phải sống để đứa cháu gái nhút nhát và hiếu thảo lớn lên không phải trở thành một người đàn bà cô đơn và khổ đau như mẹ nó. Khi vội vã rút chân ra khỏi nỗi cô đơn bằng sự vùng vẫy bản năng, người ta càng dễ lún sâu vào nó. Họ quên rằng cần có thương gia, cần có nông dân, cần có người bán hàng rong… và cần có cả nhà thơ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap