Bạn lên xe với tờ báo và bình tĩnh, ung dung để hết trí não vào tờ báo. Đã đành, nên bỏ thêm nhiều thì giờ vào việc tu thân, càng chịu tốn công thì kết quả càng nhiều. Phải học tập một cái gì đó lâu dài.
Tôi tưởng tượng rằng phần đông những người có óc tò mò tìm hiểu đều hướng đến văn chương. Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá. Cho nên riêng tôi, tôi yêu sự gắng sức lắm.
Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo. Tôi la lớn lên như vậy. trong chương trước, tôi đã kể tên Marc Aurele và Epictete.
Hễ chưa gắng lắm cái gì để thoả mãn ý muốn đó thì lòng ta chưa yên. Một nguy hiểm nữa, là mỗi ngày mỗi làm vội lên, chưa hết công việc này đã bị công việc khác ám ảnh. Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo).
Các triết gia đã giảng-nghĩa không gian mà không giảng nghĩa thời gian. Không ăn cắp nó được. Ý muốn đó có nhiều tên.
Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa. Tôi phải kể lể việc riêng như vậy để khỏi bị buộc tội làm thương tổn quyền lợi của các nhà báo, khi tôi chống thói đọc báo trên xe buổi sáng. Nhiệm vụ đó cũng đã khó khăn đấy chứ! Ít người làm tròn được.
Tôi chắc chắn có nhiều người rất tốt, nếu bắt buộc lựa chọn trong hai điều, một là đọc tập "Thiên đàng đã mất" (tập thơ của Milton - người Anh kể về tổ tiên loài người phải đày xuống cõi trần. Bạn đừng tưởng tượng rằng tuần sau, nước sẽ ấm hơn đâu. Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.
Lúc nào có dư thời giờ thì tôi sẽ đọc. Bạn hỏi ý kiến lý trí như vậy (nó không đòi tiền công đâu) và kết quả là lần sau, nếu món bò tái lại chín quá nữa thì bạn cũng rất bình tĩnh vui vẻ coi anh bếp như bạn bè và nhã nhặn yêu cầu anh ta cẩn thận hơn một chút. Nó ngắn quá đi thôi.
Bạn kêu lên: "Sao? Ông có ý dạy tôi sống 24 giờ một ngày nghĩa là 168 giờ một tuần mà ông chỉ tính có 7 giờ rưỡi thôi ư? Ông hy vọng làm được một phép mầu với số giờ đó ư?". Lúc nào có dư thời giờ thì tôi sẽ đọc. Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó.
Quên mục đích đi, chỉ nghĩ tới miên chung quanh bạn thôi, và sau một thời gian, có lẽ vào lúc mà không ngờ tới nhất, bạn bỗng nhiên tự thấy mình ở một trong một châu thành xinh xắn trên đỉnh một ngọn đồi. Hễ làm không đổ mồ hôi thì nó không bằng lòng. Chắc chắn là như thế sẽ có lợi.