Lại đến lúc thay băng và họ lại lùa hết người thân bệnh nhân ra. Nó cùng tham gia giải với bạn. Còn sót lại những tôi tiếp tục này.
Nhưng chuyện sẽ hay đấy, đâu chỉ có dở òm như đoạn vớ vẩn này. Lựa chọn là bài toán tạo hóa không giấu sẵn đáp số. Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí.
Và lúc nào anh cũng phải vừa hy vọng cho tương lai sáng lại trong bầu trời u ám, vừa chuẩn bị chứng kiến những người thân lần lượt bị sát hại… và cái kết khá hoành tráng cho anh là hứng trọn một băng đạn khắp người. Khi đó ông cụ sẽ bị sốc và không còn cớ gì để mà chờ đợi những câu chuyện của ông. Cuộc mua bán giữa chúng ta cần được giữ bí mật.
Vừa đọc lại một lượt, lại thấy vẫn khá ổn. Thứ mà tôi hay bẻ bai. Này, lấy cho chú bao thuốc.
Người ngoài chỉ tin, thờ ơ hoặc chế giễu. Để người ta phải nể. Xin lỗi nhé, buồn ơi.
Đúng lúc đó thì một gã cổ quái từ đâu đi vào, gió thổi mạnh lên. Lúc tan tác, có người cười bảo: Đấu tranh gì mà được có dăm bữa nửa tháng. Đôi lúc anh cảm thấy bị xúc phạm nặng nề trước những kẻ đồng hành coi nghệ thuật anh đeo đuổi là một mục tiêu thắng thua bất chấp thủ đoạn.
Không được đâu cậu ơi. Trong sự đồng cảm với sự tàn tạ của công việc sáng tạo. Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực.
Nàng không chịu nổi nỗi đau trong mắt ta nhưng nàng không ngoảnh mặt đi. Bạn trân trọng nhất những người bào chữa cho người khác trước khi phán xét, và đối xử ngược lại với bản thân. Những kẻ đứng đằng sau lãnh đạo những lãnh đạo.
Kẻ thắng thì làm gì đó với bàn cờ tan hoang. Như một xu thế để sinh tồn đỡ đau đớn. Tôi bắt đầu tập, mỗi máy thử một tí.
Nhiều khi bạn thấy rõ những giới hạn bị va đập bởi khát khao muốn làm được tất cả. Định bỏ đó, nghĩ thế nào lại lấy giẻ rửa bát ra cọ rồi ngâm nước. Tôi dẫn ông anh vào chỗ xông hơi.