Cùng đánh thức chính mình nhé! ^_^ Ông luôn quan tâm việc Chip học trong lớp có được thoải mái hay không, chỗ ngồi có đủ ánh sáng hay không, có nóng quá không, mỗi chi tiết nhỏ đều được ông ghi nhận thật kỹ và kiến nghị Sự trưởng thành về thể chất và tinh thần của chúng tôi cũng kéo theo "sự trưởng thành" của những trận đối đầu, không còn những trận chiến vì bánh kẹo hay đồ chơi nữa mà chuyển sang những chủ đề mới, "ô mai" hơn, “ô mai” như cái độ tuổi của chị em tôi.
Cụ ngồi đó, chỉ một mình. Tất cả mọi thứ trong mắt Chíp đều phải thật hoàn hảo, một hạt sạn trong bất cứ vấn đề gì đối với cô cũng là một điều không thể chấp nhận được. Có lẽ trong tất cả các dòng họ thì họ nhà Dơ là đông đảo nhất.
Bà cầm chiếc tô sạch sẽ trên bàn chậm rãi bước ra quầy đưa cho bà chủ rồi cúi đầu như một lời cảm tạ rồi bước đi, một hành động mà hầu như không một người khách nào làm. Mình cũng không muốn làm anh buồn, thà chia tay thẳng để anh tìm đến một hạnh phúc mới, để anh được vui vẻ trở lại. Chris Harvey - tổng giám đốc VietnamWorks nói: "Chúng tôi muốn bạn đạt được công việc mà mình mơ ước.
Dù xa nhau nhưng tình cảm chị em tôi chưa bao giờ ấm áp hơn thế và tôi tin rằng hơi ấm sẽ không bao giờ tắt với những ai biết quí trọng những gì mình đang có. Hình như cứ mỗi khi có điều gì đó thất vọng, buồn chán và bi quan, trong tiềm thức của mỗi con người chúng ta luôn có ý hướng về một cái gì đó thiêng liêng và thần bí. Hôm qua sinh nhật cô ấy, hú vía, may mà mình kịp nhắn tin chúc mừng.
"Sao mặt cô nhìn giống con nít vậy ạ?" - cô bé ngây thơ hỏi. Ðôi khi, sáng tạo chỉ đơn giản là việc bạn nhìn mọi thứ theo chiều khác đi. Bỗng mẹ ôm Bông vào lòng nghẹn ngào: "Bé Bông của mẹ ngoan lắm!" Từng giọt nước mắt lặng lẽ chảy dài trên đôi má gầy gò của người phụ nữ trẻ.
Chị ấy thì "dị ứng" cái tính bê bối của tôi, trong khi tôi lại không thể chịu được sự ngăn nắp một cách máy móc của chị. Đó có thể được coi là sự hoàn hảo không? Sự hoàn hảo không phải nằm ở kết quả của nó mà nằm trong quá trình ta tìm đến nó. Về phần anh, với thành tích trong công việc, anh được nhận danh hiệu Thanh Niên Tiêu Biểu của năm ngay khi còn chưa về nước.
Tóm lại, bất cứ một công vệc gì cũng đều có cái giá của nó, không có công vệc nào là quá dễ dàng và thoải mái. Thành tựu không phải là lúc bạn xây được xưởng bánh rán mà đơn giản là việc bạn đủ khao khát và tự tay làm ra được những chiếc bánh rán thơm ngon. Tôi không thể quên được cái ngày đi dạy đầu tiên của mình.
…Phải, là anh, chính là anh, giọng nói đó, câu nói đó không lẫn vào đâu được. viết văn đăng báo đi! - Hậu “Lém” chọt vô làm Huy tức điên. Không biết đôi chân đã mệt mỏi ấy rồi sẽ đi về đâu nhưng cầu mong rằng những tấm lòng nhân ái này sẽ luôn dõi theo bước chân của cụ bà đáng thương và những người đồng cảnh ngộ.
- Vừa nói ba Chip vừa lấy tập hồ sơ ra kiểm tra lại lần cuối. Có lẽ chỉ ở những hoàn cảnh khó khăn nhất thì bản chất thật sự của vạn vật mới được bộc lộ rõ nét nhất. Bé Bông reo lên: "A, con hiểu rồi, vậy là bố tự làm đứt đuôi mình để bảo vệ mẹ con mình, phải không mẹ? Vậy thì con thương bố nhiều lắm, khi nào bố về con nhất định phải hôn bố thật nhiều, nhiều như mẹ hôn con ấy.
viên sỏi “ĐIỀN ĐẠM”. Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ, Chíp đi học, ba đi làm, mẹ đi chợ. Chúc mọi người luôn thành công trên chính đôi chân của mình!!!