Bím Gái

Cậu học trò may mắn và cô gia sư xinh đẹp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy. Phải học tập một cái gì đó lâu dài. Thế thì tại sao bạn không chịu bỏ ra một chút công săn sóc cái bộ máy tế nhị hơn là trí óc, nhất là khi chẳng cần nhờ ai giúp sức cả? Tôi muốn bạn dùng thì giờ đi từ nhà tới sở để làm công việc thuộc về nghệ thuật sống đó.

    Browning, viết bằng thơ, và chứa nhiều chất thơ cực đẹp. Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo. Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.

    Bạn bảo: "Được, cứ cho rằng tôi chịu gắng sức để chiến đấu, rằng tôi đã suy nghĩ kỹ và hiểu kỹ những lời nhận xét có giá trị của ông, thì tôi phải bắt đầu bằng cách nào đây?". Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn. Nhưng mới đầu nên gắng sức in ít như vậy thôi.

    Bạn chưa biết thưởng thức tường tận từng tiếng vì bạn chưa bao giờ luyện tai nghe như vậy. Buổi tối bạn đọc một chương đi - thường ngắn lắm, không dài đâu - rồi sáng hôm sau tập trung tư tưởng vào chương ấy. Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt.

    Bạn thừa nhận rằng tôi đã chọn ví dụ đó không phải vì nó có lợi đặc biệt cho thuyết của tôi chứ? Tôi không thể có cái ý cung cấp cho công việc đó ba bốn chục phút liên tiếp vô cùng tĩnh mịch. Nếu tuổi xuân của bạn còn dồi dào, năng lực còn thừa thãi mà lại hăng hái muốn gắng sức, thì tôi không do dự gì mà khuyên bạn: "Cứ làm đi, hết ngày này qua ngày khác đừng nghỉ ngày nào".

    Không có gì giản tiện hơn. Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ! Nhưng những điều tôi nói về âm nhạc có thể áp dụng vào những nghệ thuật khác.

    Nhưng quả là tôi có đọc, chứ không phải là không. Nên phòng trước những điều bất ngờ. Thiên-tài cũng không được hưởng thêm, dù chỉ là một giờ mỗi ngày.

    Điều thứ nhất là phải vạch mục đích để định hướng nỗ lực của bạn. Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác. Bạn lựa một thời đại hoặc một đầu đề, hoặc một tác giả thôi.

    Bọn trộm cướp suốt đời buồn khổ vì nguyên tắc của chúng trái với hành vi cướp bóc. Nhưng những điều tôi nói về âm nhạc có thể áp dụng vào những nghệ thuật khác. Lúc nào có dư thời giờ thì tôi sẽ đọc.

    Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá. Bạn không thể nghiến răng khi đọc Anna Karerian (tiểu thuyết của văn hào Lev Tolstoi - Nga). Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap