Bím Gái

Thấy thư ký ngon, quản lý chuốc thuốc mê nện rồi quay phim lại tống tình

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chúng ta chỉ chắc chắn một điều là ta đang sống trong hiện tại. Tôi ở trong đội tình báo 999 và chúng tôi mới "vùi thân" ở miền Normadie [14]. Trước đây mấy năm, tôi có đến thăm trường học do ông Lawrence Jones sáng lập, trường Hương Thôn Piney Woods - để diễn thuyết trước học sinh.

    Và có lẽ họ tin như vậy thiệt, vì khi ta đã muốn tin điều gì thì cơ hồ khó mà không tin nó được. Cái thuật giản dị đó thành công chăng? Thành công thần diệu! Xin bạn thử đi. Ấy xin đừng nghĩ rằng tôi cho bệnh của họ là bệnh tưởng! Họ có bệnh thiệt như những người đau nặng vậy.

    Bạn và tôi, chúng ta cũng phải dùng cách ấy nữa, nếu chúng ta muốn giải quyết những việc rắc rối nó giày vò ta ngày đêm, đổi cuộc đời của ta thành cảnh địa ngục. Bởi vì mệt mỏi đến với ta mau lẹ lạ thường. Thế rồi việc làm ăn lỗ lã, bà ấy nay không còn một xu.

    Các ông thầy võ Nhật dạy các môn đệ phải "mềm mại như cây liễu, đừng cứng cỏi như cây tùng". Y quả đã làm việc tốt, và chúng ta đã nhầm mà buộc tội y. 000 đồng [3], nhưng chỉ phải trả 24.

    Y ngó tôi chừng chừng như mọi lần, nhưng không nói gì hết. Duy Franklin không đợi tới tối thứ bảy mới xét mình. Nếu chúng ta mệt lắm, vừa đi chúng ta vừa ngủ được.

    Trong những nămphấn đấu đau lòng ấy, không bao giờ mátôi ưu tư. Lần đó - một lần quan trọng lắm, một cơn khủng hoảng trong đời tôi - tôi thấy những cơn mơ mộng, dự định về tương lai và những việc làm trong nhiều năm của tôi tan ra như mây khói. Thưa bạn, tôi đã có lúc phải lo sốt vó rồi.

    Lẽ cố nhiên, trong lúc nói chuyện, tôi hỏi ông làm cách nào cho khỏi buồn bực. Thiếu nó chúng ta chỉ còn có thể quay cuồng trong sự hỗn độn mà thôi. Nếu có một phụ nữ nào đã đính hôn với Mạo hiểm thì chính bà vậy.

    Óc của loài mau quên một cách kỳ lạ. Tôi biết là nhờ kinh nghiệm chua chát và đau đớn. Tôi hỏi có buồn vì cụt tay không, người đó đáp: "Không, ít khi tôi nghĩ đến điều ấy lắm.

    Mấy năm trước, có lần lên thang máy trong một ngôi nhà chọc trời ở Nữu Ước, tôi thấy người coi thang cụt bàn tay trái. Đàn sâu khoét hết lớp vỏ rồi, mỗi ngày nhấm một chút, liên tiếp không ngừng, tuần tự phá phách sinh lực của cây. Tôi cũng lại thấy rằng vui vẻ làm thì công việc mau xong, thành thử bây giờ ít khi tôi phải ở lại trễ.

    Cháu hỏi: "Má, sao kỳ vậy má? Mới dậy lúc nãy, sao bây giờ lại vội ngủ?". Ở một chương trên, tôi đã nói, trong kỳ thi "diệt ưu tư", ban giám khảo chấmđược hai bài đặc sắc giá trị tương đương, sau phải phân chia giải nhất ra làm hai. Cầu nguyện xong, tôi mở mắt thì ngẫu nhiên thấy một Thánh kinh vẫn đặt trên tủ đựng chén.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap